Từ khi gặp em lần đầu tiên, lòng anh đã xao xuyến như dây kim tuyến, rung rinh như cái bùng binh.
Anh chỉ mong sao chúng ta bên nhau mãi mãi như đường Nguyễn Trãi, là con đường có nhiều tiện nghi như cái ti vi.
Anh muốn rồi đây đôi lứa chúng ta sẽ hạnh phúc như Ngôn Thừa Húc, sống vui vẻ như mụ gì ghẻ và sống trọn đời như kẻ gặp thời bên nhau.
Từ ngày gặp em anh mất ngủ triền miên như con kì điên, anh nhớ em da diết như cây viết, mong em thiết tha như con ma...
Thế mà sáng nay anh thấy em cặp kè như hát bè với thằng nhỏ xấu òm như cái hòm, đáng ghét như con bọ chét.
Em với nó thân mật như con Lật Đật, bước vô quán cà phê tối thui như con gà đui.
Mắt em toe toét như dạ dày bị loét, tình thương mến thương như xấp đề cương!
Em ơi, thấy vậy anh buồn lắm biết không? Buồn hiu như miếng thịt thiu, trong lòng cảm thấy bị vứt bỏ như chai thuốc đỏ!
Sao em không quen người cao ráo như con sáo, bảnh bao như hươu sao mà lại quen với đứa mắt lé như con nghé, nhìn ghê như con dê...
Anh thật không hỉu như con bạc xỉu! Sao vậy em?
Nhớ trả lời thư anh sóm như con đom đóm; anh mong em nhiều lắm như lâu chưa tắm.
Hi vọng em sớm về bên anh như con cá tanh. Cuối thư anh chào tạm biệt như bị bại liệt!
iu em I love you